Anh cho em mùa xuân, Nụ hoa vàng mới nở, Chiều đông nào nhung nhớ, Đường lao xao lá đầy, Chân bước mòn vỉa phố, Mắt buồn vin ngọn cây... (Nụ hoa vàng mùa xuân - Kim Tuấn) những ca từ trong ca khúc Anh cho em mùa xuân ngân nga gõ nhịp trong tâm thức mỗi người mỗi khi tết đến xuân về và ít ai biết rằng ca khúc đó của nhạc sĩ Nguyễn Hiền được phổ nhạc từ bài thơ Nụ hoa vàng mùa xuân của nhà thơ Kim Tuấn. Thi sĩ viết bài thơ này khi mới ngoài 20 tuổi, tuổi trẻ rạo rực trước đất trời vào xuân cùng cái nhìn về mùa xuân tươi non, háo hức đã làm nên giai điệu xuân, nhịp xuân, tình xuân xanh tươi mãi mãi.
Mùa xuân của đất trời được nhìn từ cái e ấp của nụ hoa vàng mới nở, đến chút lạnh còn sót lại của chiều đông và trong bước chân của người lữ thứ có cái nhìn vương vấn từ ngọn cây lá cỏ. Đất trời giao duyên, chuyển mùa, cái nhìn của thi nhân cũng vấn vương dìu dặt cùng nhịp thời gian, vừa muốn níu kéo chút se lạnh mùa đông, vừa muốn chạm vào mùa xuân, nghĩa là trong cái thời khắc giao mùa đó rung cảm của thi nhân thật thiêng liêng và kỳ diệu.
Anh cho em mùa xuân, Mùa xuân này tất cả, Lộc non vừa trẩy lá, Thơ còn thương cõi đời, Con chim mừng ríu rít, Vui khói chiều chơi vơi... Trong cái run rẩy diệu kỳ đó anh muốn cho em tất cả, từ cái lộc non vừa nhú lên sau mùa đông dài trút lá, chân anh vẫn nhận ra âm thanh lao xao của những chiếc lá vàng rơi, anh cho em cả những vần thơ thương cõi đời, với âm thanh ríu rít của tiếng chim mùa xuân và không gian xuân có cả hơi ấm từ khói lam chiều trong bóng chiều bảng lảng... Một không gian tâm tưởng tuyệt vời, thi nhân và đất trời hòa quyện vào trong cõi xuân, tình xuân để rồi những âm thanh của ngôn từ cứ ngân vang dìu đặt.
Phút chốc, ký ức trở về với quê mẹ Hà tĩnh, với một ước ao thật nhỏ nhoi mà cũng vô cùng vĩ đại: Đất mẹ gầy có lúa, đất mẹ cằn sỏi đá, ước gì khi lộc non vừa trút lá cũng nẩy mầm Đồng ta xanh mấy mùa...
Nếu như hai khổ thơ đầu nhà thơ tập trung miêu tả những khoảnh khắc diệu kì khi đất trời giao duyên chuyển mùa, thì những khổ thơ sau hình ảnh con người, cánh đồng, đàn trâu, cánh diều... sinh động trong mỗi hình tượng thơ: Con trâu từ đồng cỏ, Ngoài đê diều thẳng cánh, Trong xóm vang chuông chùa, Chiều in vào bóng núi, Câu hát hò vẳng đưa, Tóc mẹ già mây bạc, Trăng chờ sau liếp dừa... Những hình ảnh thơ bình dị, thân thương gợi nhớ về mỗi miền quê hương yêu dấu. Có cái gì như là nhớ, như là thương, như là ký ức, như là mơ ước... Đó là những phút giây thăng hoa tuyệt vời hiếm hoi trong cuộc đời và sáng tác của mỗi thi nhân. Nhiều khi một đời thơ chỉ cần người đời nhớ đến một bài, nhớ đến một câu, một từ thơ là đã quý lắm rồi. Với nhà thơ Kim Tuấn thì đã hơn 50 năm nay người ta đều nhớ đến bài thơ của anh mỗi khi cái lạnh lẽo của mùa đông nhường chỗ cho cái nắng vàng mùa xuân, có lẽ đó là cái phúc trời ban cho thi hứng bất chợt của nhà thơ đã chạm được vào cõi tâm thức của độc giả.
Anh cho em mùa xuân, Bàn tay thơm sữa ngọt, Dải đất miền chim hót, Người yêu nhau trọn đời...Những câu thơ được viết từ những năm 60 của thế kỷ 20 đến hôm nay vẫn tươi mới mà không hề khuôn sáo. Từ mùa xuân trong thời khắc giao mùa còn e ấp, chớm nụ hoa vàng, đến mùa xuân thơm sữa ngọt cũng vì người yêu nhau trọn đời. Điệp khúc Anh cho em mùa xuân láy đi láy lại trong mỗi khổ thơ, đoạn thơ là điểm nhấn cho cái tình người yêu nhau trọn đời. Và Anh cho em tất cả, Tình yêu non nước này, Bài thơ còn xao xuyến, Nắng vàng trên ngọn cây…Những câu thơ cuối như là dự cảm về tình yêu mùa xuân ở mỗi con người mãi còn xao xuyến như nắng vàng trên ngọn cây, đẹp lung linh với nỗi buồn dịu ngọt bởi dù mùa xuân có là tất cả thì thời gian xuân cũng sẽ vần vũ đến rồi lại đi, vô tư và nghiệt ngã. Bởi thế người xưa níu giữ thời gian xuân bằng cách Bỉnh chúc dạ chu (cầm đuốc chơi đêm) – (Cầm đuốc chơi đêm này khách nói, Tiếng chuông chưa gióng ắt còn xuân – Nguyễn trãi)
Bài thơ Nụ hoa vàng mùa xuân sống mãi với thời gian cũng phải nhờ đến nhạc sỹ Nguyễn Hiền. Nhạc sĩ Nguyễn Hiền đã phổ nhạc vào sáng ngày mồng năm tết khi vừa nhìn thấy nó được in trong tập thơ Ngàn thương đặt trên bàn làm việc của mình.
Vậy là Thi hứng của thi nhân đã thăng hoa tâm hồn nhạc sỹ, tư duy nghệ thuật và tư duy âm nhạc đã tìm được sự đồng điệu về cảm xúc và tâm hồn. Và quả thực ngày xuân nghe ca khúc Anh cho em mùa xuân lòng ai cũng rạo rực bâng khuâng bởi ca từ và nhạc điệu đã gợi về một tình yêu trong sáng ngọt ngào. Cái hay của bài thơ nằm ở thi liệu, ngôn ngữ và hình tượng. Dù hôm nay hai người bạn thơ nhạc Kim Tuấn, Nguyễn Hiền đã rủ nhau vào cõi vình hằng nhưng bài thơ, bài nhạc họ gửi lại trần gian vẫn còn mãi mãi.
Huế, ngày ông Công ông Táo về trời!
Hoàng Thu Thủy