Bài thơ ấy anh viết tặng cho em
Cho một mùa hè cuối cùng nóng bỏng
Giữa một mùa thi
dày thêm bụi phấn trắng…
Thầy giảng đến cận giờ, lo lắng với thương yêu
Bài thơ cho em không có áng mây chiều
Trôi ngang cửa hay nhành bằng lăng tím
Không có mộng mơ,
cánh phượng hồng bịn rịn
Trên sân trường bỏng nắng chênh vênh
Bài thơ cho em chỉ có chúng ta đối diện với chính mình
Giữa mùa thi giọt mồ hôi rơi nhoè con chữ
Có cánh đồng quê hương dáng mẹ gầy lam lũ
Dáng cha cuối con đường,
chạng vạng bóng hoàng hôn,
Mùa hạ nói gì trong những tiếng thời gian?
Để anh hiểu được lời thở than – ve hát
Gắng đi em, bởi chặng đường phía trước
Là thầy cô, là ánh mắt bạn bè
Là mẹ cha mình gầy theo những mùa thi.
(Văn Nghệ Trẻ, số 23, ra ngày 8/6/2008)
Giữa mùa thi bao lo lắng, bộn bề, đọc những vần thơ của tác giả Lương Đình Khoa thấy tâm hồn mình dường như tươi thắm lại. Biết bao nhà thơ đã làm thơ cho tuổi học trò mộng mơ, cho kỷ niệm về mái trường xưa cũ, cho chút tình đầu với “Ngày khai trường áo lụa gió thu bay”… nhưng mấy ai hiểu tường tận nỗi khổ học trò ngay giữa mùa thi “Giữa một mùa thi / dày thêm bụi phấn trắng…/ Thầy giảng đến cận giờ, lo lắng với thương yêu”. .. những câu thơ viết ra như đong, như đếm nỗi nhọc nhằn “sách vở” của những ai cắp sách đến trường, bởi “Trên sân trường bỏng nắng chênh vênh” và “Giữa mùa thi giọt mồ hôi rơi nhoè con chữ”… Giọt mồ hôi của sự cần cù nhẫn nại, giọt mồ hôi của nỗ lực cá nhân mình và giọt mồ hôi rơi nhoè con chữ còn là của dáng mẹ lam lũ, của bóng cha tảo tần…
Những vần thơ viết cho em không có bằng lăng tím, mà vẫn tím biếc một trời thương nhớ bởi những ước mơ cháy bỏng tự tim mình “Gắng đi em, bởi chặng đường phía trước / Là thầy cô, là ánh mắt bạn bè / Là cha mẹ mình gầy theo những mùa thi”… Cái “tôi” trữ tình mượn bạn bè, mượn thầy cô, mượn cha, mượn mẹ của em để che dấu niềm mong mỏi của mình, để gửi gắm vào em những gì đẹp nhất, bởi đã thấu hiểu nỗi nhọc nhằn của em trong những tháng năm miệt mài sách vở. Dù thi nhân có thanh minh với em là những vần thơ viết cho em giữa mùa thi không có “áng mây chiều”, “không có cánh phượng hồng bịn rịn”… thì nỗi bịn rịn của tình anh vẫn theo em trong cái nhìn chan chứa yêu thương và hy vọng… Bài thơ “Thơ viết giữa mùa thi” của nhà thơ Lương Đình Khoa là lời động viên, là niềm an ủi cho những ai miệt mài bên sách vở, đổ giọt mồ hôi mình trong những ngày thi, và trong đó gửi gắm cả niềm hy vọng mong mỏi của thầy cô, bạn bè, của mẹ, của cha… của cả thi nhân với tuổi học trò trong sáng nhất.
Hoàng Thị Thu Thủy