Nhìn thấy hoa, thấy từng đoàn học sinh, sinh viên rạng rỡ trên mọi nẻo đường, bất giác giai điệu của ca khúc Thầy tôi do nhạc sĩ Hứa Hải vừa đánh đàn, vừa hát và vừa gửi tặng cho tôi âm vang: Có một con đò ngày đêm vẫn lặng lẽ, gửi vào lời ru một khúc tâm tình… à… ơi…ơi…à… Ca từ dịu ngọt, nhẹ nhàng, sâu lắng thức tỉnh trong lòng người thầy những nỗi nhớ man mác, những kỉ niệm thân thương…
Có một con đò ngày đêm vẫn lặng lẽ… Hình tượng ẩn dụ thân thương này đã đi vào tâm thức của biết bao học trò Việt và giai điệu lời ru cứ ám ảnh… ám ảnh tâm hồn. Lời ru theo ta từ khi lọt lòng, lời ru thấm vào hồn ta theo năm tháng và lời ru ở ca khúc này tạo nên giai điệu sâu lắng, thân thương. Bởi dù chuyến đò đầy hay vơi thì người đưa đò vẫn cần mẫn sớm hôm, cũng như nhạc sĩ cần mẫn sớm hôm bên bàn phím dương cầm bởi những ám ảnh, những thổn thức, những tình yêu trỗi dậy: Có những người thầy ngày đêm trên bục giảng, từng hạt sương rơi điểm trên mái tóc thầy. Nhạc sĩ có những ví von giàu hình tượng và gợi cảm, không phải là bụi phấn rơi rơi, mà từng hạt sương rơi điểm trên mái tóc thầy. Ca từ đã hình tượng hóa công việc lao động miệt mài của người thầy qua năm tháng thành những hình ảnh lãng mạn, đáng yêu. Và rồi, lời ru ngọt ngào trở lại, dù không phải là ca sỹ tôi vẫn muốn ngân nga giai điệu lời ru Thầy… ơi ơn… thầy…
Từ giai điệu lời ru, nhạc sĩ tiếp tục bày tỏ cảm xúc về thầy súc tích mà gợi cảm: Dù nắng dù mưa dẫu dài theo năm tháng tôi trở về bên dòng sông kỷ niệm ai nhớ ai quên con đò ngày xưa ấy. Nơi đã từng đưa tôi lớn khôn từng ngày…
Tôi không am hiểu nhiều về kỹ thuật âm nhạc, nhưng nghe thầy giáo hát, tôi cứ hình dung, cứ tưởng tượng và cứ thấy lòng mình lâng lâng một tình yêu khó tả về người thầy, nghề thầy và những chuyến đò mình đã đưa với hơn ba mươi năm đứng trên bục giảng, với mọi nẻo đường mình đã từng gieo từng con chữ, nhắn nhủ vào đó cả một khát vọng về cuộc sống và con người với giá trị nhân văn bất diệt.
Và rồi thầy giáo Hứa Hải chuyển từ dòng hoài niệm sang cảm xúc về tương lai: Thầy đã cho tôi những tầm cao ước vọng thầy đã cho tôi những bền bờ ước mơ…
Ngày Nhà giáo được nghe ca khúc Thầy tôi, được lắng đọng lòng mình với ca từ, giai điệu có cảm giác như hạnh phúc về Ngày Hiến Chương Nhà giáo Việt Nam cứ tăng lên theo cấp số nhân. Và tôi chợt hiểu rằng: Có một con đò ngày đêm vẫn lặng lẽ, gửi vào lời ru một khúc tâm tình… à… ơi…ơi…à…đã gặt hái tình yêu nghề nghiệp của mình trong những giây phút thăng hoa và như ai đó từng nói: Khi ngôn ngữ bất lực thì âm nhạc lên tiếng: Thầy… ơi ơn… thầy…
Hoàng Thu Thủy